Chuyện thiền: Gia đình lên núi
Trưa hôm nay tôi đến chùa tham dự buổi thiền do ngài Ajahn Brahm hướng dẫn, từ 3.00 đến 4:00 giờ. Cảm thấy nhẹ nhàng an vui.
Trước khi bắt đầu hành thiền, ngài kể một câu chuyện vui. Người ta thường thắc mắc về lối dạy hành thiền của ngài là theo pháp hành thiền Samatha (An chỉ) hay Vipassana (Minh quán), ngài trả lời là phương cách hành thiền của ngài giống như chuyện cặp vợ chồng cùng nhau lên núi chơi, dắt theo hai con chó.
Người chồng có tên là Sâm (Samatha, an chỉ), người vợ có tên là Vi (Vipassana, minh quán), hai con chó có tên là Na (Anapanasati, niệm hơi thở) dẫn đường đi trước và Mít (Metta, niệm tâm từ) đi theo sau. Anh Sâm muốn lên núi để hưởng không khí an lành thanh vắng. Chị Vi muốn lên đó để ngắm cảnh đẹp. Thật ra, Sư dùng tên Úc nhưng tôi đổi thành tên Việt cho dễ nhớ.
Khi leo đến lưng chừng núi, con Na biến mất, chỉ còn con Mít chạy loanh quanh. Anh Sâm bắt đầu cảm thấy được sự yên tĩnh của núi rừng. Chị Vi bắt đầu thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên. Hai vợ chồng rất phấn khởi, tiếp tục leo núi.
Tiếp tục như thế cho đến khi lên đến đỉnh núi. Trời trong xanh, vắng lặng. Nhìn toàn cảnh bao la, màu sắc đẹp tuyệt vời. Anh Sâm thưởng thức thêm được vẻ đẹp của thiên nhiên và chị Vi thấy thêm được sự mầu nhiệm của không gian vắng lặng. Còn con Mít không chạy loanh quanh nữa, nằm yên dưới chân của hai vợ chồng. Không ai để ý, bận tâm đến con Na.
Câu chuyện ngắn gọn như thế nhưng đầy đủ ý nghĩa. Những ai thật sự hành thiền và có kinh nghiệm thực tế thì chắc là đã hiểu và cảm thông.
*
No comments:
Post a Comment