Tuesday, 30 October 2018

Thói quen

THÓI QUEN

Trưa nay quyết tâm đi bơi trở lại, sau 3 tuần lễ nghĩ ở nhà dưỡng bệnh. Lúc đầu cũng chần chừ phân vân, thấy ngán. Trong lòng dấy lên mọi lý lẽ để biện minh không đi. Nào là thời tiết còn lạnh, nào là giờ giấc chưa thích hợp, nào là trong người chưa được khỏe, v.v. Nhưng rồi nhất quyết lái xe đi. Đến bãi đậu xe cạnh hồ bơi, vẫn còn chần chừ, vẫn có ý tưởng muốn quay trở về nhà.

Đến khi thay đồ tắm, bước ra hồ, nước vẫn còn lạnh, lại chần chừ không muốn nhảy xuống. Cắn răng phóng xuống hồ, sau vài động tác là thấy vui trở lại, thoải mái nhịp nhàng bơi, quên hết mọi thứ phiền muộn. Để tâm theo dõi thân bềnh bồng, nhịp nhàng chuyển động trong nước. Thư giãn, an vui.

Trên đường về, nghĩ lại thấy cũng buồn cười. Tâm mình coi vậy mà không phải dễ uốn nắn. Đi bơi cũng như hành thiền đều bị tâm hoang vu dẫn dắt đi làm việc khác, hấp dẫn, kích thích hơn. Đi bơi để giữ gìn thân xác, ngồi hành thiền đều đặn mỗi ngày để tu dưỡng tâm trí. Biết vậy nhưng không phải dễ thực hiện. Thói quen lười biếng, phóng dật đã tích tụ từ nhiều đời nhiều kiếp rồi, không phải dễ thay đổi. Hễ sơ suất một chút là ngựa quen đường cũ, cứ thế mà lăn trôi trong vòng sinh tử.

*

No comments: