Mưa mấy ngày nay, hôm nay mới có nắng. Đi bơi về, ăn trưa xong rồi lửng thửng ra ngoài rảo bước một vòng quanh nhà, ngước nhìn lên bầu trời xanh với vài cụm mây trắng. Buổi trưa khu phố yên tĩnh, không một bóng người, không một tiếng xe. Cảm thấy thư thái, nhẹ nhàng, an vui. Đâu cần gì cảnh đẹp nên thơ, chỉ đơn giản như thế này là đủ. Không đòi hỏi gì hơn, mà cũng không cần tìm kiếm đâu xa.
Mà có mấy ai chịu khó ngước lên nhìn bầu trời ngay nơi mình đang sinh sống? Có lẽ đa số đang cặm cuội lái xe, hoặc đang chăm chú nhìn vào màn hình của máy tính, máy điện thoại để đắm mình vào một khung trời xa xôi nào đó ... Mỗi người một cảnh ngộ, không ai giống ai.
*
No comments:
Post a Comment